Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, khi hàng trăm con bướm có hình thái màu xanh lam bay lượn duyên dáng xung quanh chúng tôi, màu xanh lá cây của khu rừng nhiệt đới được chuyển thành màu xanh neon.
Nhưng khuông cảnh đẹp như mơ, gợi nhớ tới điều gì đó trong bộ phim “Avatar” của James Cameron, đã bị gián đoạn bởi vì một loạt tiếng kêu lớn từ tán cây phía trên. Căng mắt nhìn lên những ngọn cây, tôi thoáng thấy thủ phạm: một cặp khỉ nhện Azuero màu da cam đang tìm kiếm trái cây.
Phân loài vô cùng hiếm gặp này là lý do chúng tôi có mặt ở đây. Sau sáu ngày mỏi mệt dành cho chuyến đi bộ xuyên qua khu rừng khô nhiệt đới của Panama không có kết quả, sau rốt chúng tôi cũng đã tìm thấy chúng.
Việc nhìn thấy chỉ là khoảnh khắc. Tiếng bò từ đồng cỏ gần đó khiến những con linh trưởng nhanh nhẹn giật thột, và chúng lùi sâu hơn vào khu rừng an toàn của ngôi nhà của chúng.
Bán đảo Azuero phía Nam Panama, một khối đất vuông nhô ra khoảng 50 dặm ra yên bình Dương, là nơi có khu rừng khô nhiệt đới duy nhất còn sót lại của giang sơn, một HST trải qua mùa khô đáng kể hơn mùa mưa và nơi thường xuyên bốc hơi ẩm. vượt quá lượng mưa trong suốt cả năm.
Ở Azuero, khu rừng khô hạn đã bị chia cắt bởi vì nạn phá rừng do chăn nuôi gia súc và việc chặt phá cây ven đại dương để nhường chỗ cho những ngôi nhà sang trọng, để lại những khu rừng riêng biệt nằm tản mác trên một khuông cảnh không có cây cối. Những hòn đảo sinh sống này là nơi trú ẩn của hàng trăm loài động vật và chim không có ở nơi nào khác trên giang sơn này, bao gồm cả loài khỉ nhện Azuero vô cùng nguy cấp.
Trong một cuộc khảo sát dân số vào năm 2013, nhà linh trưởng học, Tiến sĩ Pedro Mendez-Carvajal của Đại học Oxford Brookes ước tính rằng chỉ còn 145 con khỉ nhện Azuero còn lại trong tự nhiên, khiến chúng trở thành một trong những loài linh trưởng hiếm nhất ở Trung và Nam Mỹ. Ngoài việc mất môi trường sống, các loài động vật được coi là loài gây hại còn bị nông dân địa phương săn bắt và đầu độc.
Vào mùa thu năm 2017, tôi đã tới Bán đảo Azuero để làm việc cùng với Pro Eco Azuero, một tổ chức bảo tồn nhằm bảo vệ nhiều chủng loại sinh vật học của khu vực và giúp người dân địa phương đưa ra các quyết định sáng suốt và kiên cố về môi trường của họ.
Được xây dựng bởi vì Ruth Metzel và hiện do Sandra Vasquez de Zambrano lãnh đạo, PEA đã phát triển một cách tiếp cận hướng tới đồng đội để bảo tồn bao gồm làm việc cùng với nông dân để trồng lại cây, làm việc với giáo viên địa phương để tạo ra các kế hoạch bài học về bảo tồn và tính kiên cố, song song hợp tác với những người tương trợ địa phương để xúc tiến văn hóa bảo tồn và cai quản đất đai.
Ở ngoài làng lướt sóng Pedasi, tôi đã dành một tháng để gắn bó với PEA, dành thời kì giữa rừng và đại dương. Ở bên trong, tôi tham gia cùng một nhóm tự nguyện viên địa phương và sinh viên sinh vật học từ Đại học Panama trong một cuộc khảo sát không chính thức để ghi lại tình trạng sức khỏe của các gia đình khỉ nhện đã biết. Tôi cũng chụp những bức ảnh có thể được sử dụng trong các chương trình giáo dục đồng đội.
Được hướng dẫn bởi vì những lời khuyên từ những người nông dân và sinh viên địa phương, chúng tôi đã dành cả ngày để đi bộ xuyên qua những bụi rậm rậm rạp và lên những thác nước để tìm kiếm những loài linh trưởng khó nắm bắt. Vào đêm hôm, chúng tôi tới thăm các trường học nông thôn để trình chiếu về những gì chúng tôi đã tìm thấy, san sớt hình ảnh về động vật hoang dại nhưng mà nhiều trẻ em chưa từng thấy, mặc dù đã sống với các loài động vật trong sân sau của chúng.
Tại bờ đại dương, tôi theo dõi nỗ lực của PEA và Tortugas Pedasi, một tổ chức đối tác, để ghi lại đường bờ đại dương yên bình Dương tuyệt đẹp. Vào thời khắc đó, các nhóm bảo tồn đang nỗ lực bảo vệ quốc gia cho Khu bảo tồn động vật hoang dại ven đại dương Pablo Arturo Barrios, song song dạy học trò về lợi ích của việc bảo tồn đại dương.
Cũng giống như tôi đã chứng kiến trong rừng, các thành viên của đồng đội địa phương đã làm việc cùng với các tổ chức này trong một cuộc triển lãm tuyệt hảo về tình quý khách thân thiết có ý thức sinh thái.
Việc tạo ra một hành lang động vật hoang dại – trải dài 75 dặm và 62.000 mẫu Anh – trên Bán đảo Azuero là một trong những dự án trước tiên do PEA khởi xướng khi nó được xây dựng cách đây 12 năm. Bằng cách trồng cây trên các phong cảnh rõ ràng, hành lang sẽ tăng kích thước của môi trường sống sẵn có bằng cách liên kết một số đảo rừng hiện đang bị cô lập với nhau. Khi hành lang được hoàn thành, PEA hy vọng rằng sự ngày càng tăng môi trường sống trong rừng sẽ cho phép các quần thể động vật – bao gồm cả loài khỉ nhện khó nắm bắt – mở rộng.
Phải mất vài năm trước khi ý tưởng này có được động lực, vì nông dân nông thôn nghi ngờ về lợi ích của việc hy sinh đất chăn thả có giá trị để trồng lại rừng.
Xu hướng du lịch sẽ xác định năm 2022
Nhìn về phía trước. Khi các chính phủ trên toàn trái đất nới lỏng các hạn chế về coronavirus, ngành công nghiệp du lịch hy vọng đây sẽ là năm du lịch bùng nổ trở lại. Đây là những gì mong đợi:
Bà Vasquez de Zambrano, tổng giám đốc của PEA, kể lại: “Khi mới mở đầu, chúng tôi nghĩ rằng mọi việc sẽ đơn giản như gõ cửa mọi người, trồng cây và tạo ra sự không giống nhau. “Tất nhiên điều đó không hiệu quả, vì vậy chúng tôi cần điều tra cách để tham gia vào những đồng đội này.”
Sau khi phát xuất hiện rằng giáo viên là chìa khóa để có được lòng tin của dân làng, PEA đã khởi xướng một loạt các chương trình giáo dục tập trung vào bảo tồn, tính kiên cố và cùng tồn tại. Trong thời kì đó, họ đã dạy hơn 700 sinh viên mỗi năm. Khi PEA nuôi dưỡng một thế hệ mới các nhà hoạt động môi trường trẻ, các bậc thân phụ mẹ mở đầu nghe và hiểu được tầm quan yếu của việc bảo tồn thông qua các cuộc trò chuyện với gia đình của họ thay vì với người lạ.
Bà Vasquez de Zambrano nói: “Sẽ có ý nghĩa hơn khi chính những đứa trẻ của chúng ta nói rằng chúng ta phải trồng lại rừng và bảo vệ tự nhiên. “Tôi nghĩ rằng làm việc với trẻ em đã tạo ra sự không giống nhau thực sự.”
Ngày nay, hơn 400 nông dân đã cầm cố đất cho dự án hành lang động vật hoang dại. Năm trăm mẫu cây mới sẽ được trồng trên đất hiến tặng chỉ riêng vào năm 2022. Và thông qua sự trợ giúp tập thể của các tổ chức địa phương, sinh viên và các nhà hoạt động đồng đội, Khu tị nạn Pablo Barrios ven đại dương đã được bảo vệ quốc gia vào năm 2019.
Azuero tiếp tục phải đương đầu với các mối đe dọa nghiêm trọng, bao gồm cả việc tái thiết lập hoạt động khai thác quy mô lớn trên toàn khu vực và việc ban hành luật mới có thể cho phép phát triển trên các vùng đất được bảo vệ. Tuy nhiên, bà Vasquez vẫn sáng sủa về sức mạnh của việc giảng dạy và bồi dưỡng những nhà cải cách môi trường mới.
“Tác động lớn nhất của chúng tôi là cách chúng tôi thay đổi suy nghĩ của mọi người,” cô ấy nói với tôi. “Chúng tôi đang tạo ra một nền văn hóa bảo tồn – và khiến mọi người trở thành những người ủng hộ cho đồng đội của chính họ.”
Matt Stirn là một nhà khảo cổ học và phóng viên ảnh có trụ sở tại Boston và Jackson Hole, Wyo. quý khách có thể theo dõi công việc của anh ấy trên Instagram.